Bất ngờ: Người dân ở TP.HCM và Đồng Nai có tuổi thọ cao nhất cả nước
Khai mạc Tuần lễ Du lịch “Thành phố Hồ Chí Minh – Thành phố tôi yêu”
Sài Gòn của người giàu
Làm sao để bờ sông Sài Gòn không là “của riêng” người giàu? (Dân trí) – Sông Sài Gòn là một trong số ít không …
Trang sức đá quý IJC khai trương chi nhánh thứ 30
Nếu trước đây việc mua nữ trang và trang sức cầm chắc bán lại sẽ lỗ thì sự xuất hiện của thương hiệu Công ty …
Cảm âm sáo trúc C5
Em Đừng Đi (tone thấp) Re La Re La Re Sol Do Sol Sol Sol Sol Sol Sol Fa Re Re La La La La …
Sheet nhạc có hợp âm
Những bài hát, bản nhạc có hợp âm dễ thương nhất
Roserie homes garden đà lạt
Đã đến Đà Lạt phải ở lại trong vườn hồng Roserie homes garden Cách chợ Đà Lạt và Hồ Xuân Hương 2km, cách nhà thờ …
Cảm âm sáo trúc C5
Em Đừng Đi (tone thấp) Re La Re La Re Sol Do Sol Sol Sol Sol Sol Sol Fa Re Re La La La La …
Thị trấn giữa rừng: Căn cứ vào từ “Sài” nghĩa “củi” và “Gòn” tức “cây bông gòn”, quyển Ðại Nam Quốc Âm Tự Vị của ông Huỳnh Tịnh Của cho nghĩa của Sài Gòn là “củi gòn”.
Vùng đất ăn nên làm ra:Theo Vương Hồng Sển, khi người Hoa rời Cù lao Phố (Biên Hòa) vào năm 1773, đã tụ về vùng đất mới Chợ Lớn ngày nay. Họ nhận ra đây là nơi “ăn nên làm ra” cần được củng cố cho thật bền vững. Người Hoa cho đắp thêm bờ kinh cao ráo và kiên cố hơn, và gọi vùng đất này là “Tai-Ngon” hay “Tin-Gan” mà theo Hán Việt là Đề Ngạn.
sách Tiểu giáo trình địa lý Nam Kỳ năm 1875, Trương Vĩnh Ký công bố một danh sách 187 địa danh Việt – Miên có 57 tên thị trấn, trong đó Sài Gòn gọi là Prei Nokor. Trong quá trình tìm ra cách đọc cho đúng địa danh Khmer Prei Nokor: nên gọi là Prei Nagaram, hoặc Prei Nagara hay Prei Nagar”, từ đó đọc xuôi tai và quen miệng dần người Việt đọc thành Rai N’gar hoặc Rai Gar hay Rai Gor. Do đó Rai Gor, rồi từ Rài Gòn đến Sài Gòn chỉ còn bước ngắn sau một thời gian, Rài Gòn rơi rụng, còn Sài Gòn thì tồn tại mãi đến ngày nay
Sài Gòn là nơi có nhiều… củi gòn
Quay lại với những tài liệu của Trương Vĩnh Ký mà nhà nghiên cứu Nguyễn Đình Đầu cho rằng là “người đầu tiên bàn về nguồn gốc địa danh Sài Gòn một cách cẩn trọng nhất”, tác giả Tạp ghi Việt Sử Địa trích luận bàn của Trương Vĩnh Ký như sau: “Sài Gòn là tên xưa đặt cho thành phố Hoa kiều bấy giờ. Theo tác giả Gia Định thông chí, Sài là mượn tiếng viết theo chữ Hán có nghĩa là củi gỗ (để đun, đốt); Gòn là tiếng Nam chỉ bông gòn hoặc cây bông gòn (nhẹ và xốp hơn bông thường). Người ta nói rằng tên đó phát sinh bởi sự kiện nhiều cây bông gòn do người Cao Miên đã trồng chung quanh những đồn đất xưa của họ, mà dấu vết nay vẫn còn ở chùa Cây Mai và các vùng lân cận. Người Pháp gọi thành phố là Sài Gòn vì thấy tên này có ghi trong các bản đồ địa lý của tây phương vẽ, ở đây người ta gọi thành phố bằng một tên phổ thông nhưng nôm na, xưa nay tên này chỉ chung cả địa phận tỉnh Gia Định”.