Có những nỗi buồn không biết giấu vào đâu
Giấu trong giỏ sợ đi đường bị cướp
Nén trong điện thoại sợ ai vô tình nhặt được
Cuộn trong lòng sợ rối rắm ruột gan
Nỗi buồn đó em vẫn giữ trong tim
Con tim cháy bỏng đành nguội tan từ dạo ấy
Cái thưở nồng nàn tan như sương khói
Chỉ còn nỗi đau gặm nhấm từng tiếng thở dài
Cả tiếng thở dài em cũng không dám buông rơi
Sợ con khóc, sợ mình thêm nhức nhối
Ôi nỗi buồn
đào đất chôn không được
Biết đến bao giờ trút bỏ xuống sông
Nỗi buồn của em, anh biết, chúng ta đều biết
Thế mà anh không biết hối hận là gì
Không nói nổi với nhau lời xin lỗi
Tiếng tơ lòng đứt đoạn tang thương
Em không trách không hờn anh nữa
Mà trách mình đã chọn sai người
Trách tình đó chỉ biết mình cao thượng
Trách trái tim không thể hiểu trái tim
- Thanh Chung