Cổng vào vườn Bảo Lâm (Lâm Đồng)
Cái gì giữ càng kỹ càng dễ mất
Càng yêu càng rời xa
Càng thương chỉ thêm nhớ
Càng bực vướng ưu phiền
Chỉ cần làm cổng chỉ lối vào
Ai muốn lấy cứ lấy
Xin mời lấy lại không mất
Nghĩ đời sao cứ thích giỡn chơi
(Thơ dở, để dành sắp dự thi)